Bảy cây sứ trắng

Hôm nay tui tình cờ tìm lại được archive của diễn đàn Phổ Thông Năng Khiếu hồi xưa, cách đây đã mười năm. Của những câu lạc bộ thơ ca nhạc họa Ngõ hẻm dưới ánh trăng, Bảy cây sứ trắng trường Năng Khiếu một thời. Khỏi nói, tui đã mừng mừng tủi tủi như thế nào, như thể đang đi giữa đường bắt gặp một con nợ khó đòi đã trốn biệt mười năm.

Mười năm trước, bọn chúng tui đâu có Facebook hay gì. Thời đó là thời kỳ nở rộ của forum. Forum trường, forum lớp, forum xóm. Bọn chúng tui ăn forum, ngủ forum, cái gì cũng đem lên forum. Và trong những cái đó có cả mấy dòng thơ mông muội đầu đời, thuở mười bảy tuổi của chúng tui.

Phải giải thích là tui học dốt văn lắm. Suốt thời đi học, tui chỉ nhớ được hai tác phẩm, và thích mê mệt. Đó là bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng, và bài thơ Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm. Ôi! Sông Mã xa rồi sông Đuống ơi!

Học văn thì dốt, nhưng khổ nỗi tui ngồi kế một nhà thơ, một thi sĩ học trò si tình thứ thiệt. Nhà thơ nầy hễ làm được bài nào cho người trong mộng của mình, là khệ nệ mang cho tui coi. Tui đọc tới đọc lui, ăn ốc nói mò một hồi cũng bị lây bịnh. Tự nhiên thấy cuộc đời sao quá nên thơ, cái gì cũng nên được thơ cả. Và tình yêu học trò ngây thơ dại dột lại càng nên thơ gấp bội.

Thế là tui tập tành làm thơ. Nhưng tui với đại thi hào học trò ngồi chung bàn cứ làm thơ cho nhau coi riết cũng chán (tất nhiên tụi tui có đem tặng cho người trong mộng của mình, nhưng mấy cổ coi xong mặt vẫn lạnh như tiền, làm tụi tui khá buồn rầu). Rồi thì forum nổ ra. Tụi tui hí ha hí hửng đem thơ lên forum khoe. Vừa hay trên đó cũng có sẵn mấy câu lạc bộ thơ ca, có cơ man nào là những liền anh liền chị sanh hoạt đều đặn lia lịa. Và thế là mùa thơ đã nở rộ trên diễn đàn của các cô cậu học trò ăn no tối ngày cắp cặp ra quán net.

Ôi, kỷ niệm xưa đã qua mười năm..

Thôi xin gửi tặng quý vị một bài thơ làm hồi tháng 5 năm 2005 để thay lời kết

Cửa cái nằm dọc
Bên đó trông sang
Cửa sổ nằm ngang
Bên đây nhìn lại

Bên đó ái ngại:
“Sao nhìn người ta ?” 
Bên đây ba hoa:
“Tui nhìn cái cửa”

“Thôi đừng nhìn nữa
Mòn da mặt tui”
“Mặt ấy…dày cui
Nhìn cho mỏng bớt”

“Ông này gan thật
Dám chọc người ta
Khỏi nhìn nữa à
Tui đóng cửa lại”

“Có gì mà ngại
Đóng cữa đi nha
Cửa kiếng không hà
Nhìn qua vẫn thấy”

“Ông người gì vậy ?
Biết lịch sự hông ?
Tự nhiên ở không
Săm soi người khác”

“Người đâu mà ác
Không cho thì thôi
Nói nhẹ được rồi
Lại còn to tiếng
Mới nhìn một miếng
Đã hét toáng lên”

“Ông này vô duyên
Không thèm nói nữa”

“Thằng ngồi ngay cửa
Đứng dậy biểu coi!
Nãy giờ em ngồi
Mộng mơ gì đó?
Bài này đã khó
Chẳng chịu để tâm
Lại ngồi trầm ngâm 
Tính làm thơ hả?”

“Thưa thầy, dạ…dạ…”

“Khỏi nói lôi thôi
Mau đổi chỗ ngồi
Đi vô chính giữa”

“Dạ em xin hứa
Học tập đàng hoàng
Nhưng thầy hãy khoan
Bắt em đổi chỗ”

“Tụi bay lấy sổ
Ghi tên thằng này
Tội dám cãi thầy
10 cái hít đất”

26/06/2014